Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013

KAZE HIKARU trong tôi

Kaze Hikaru - Một trong những manga về Samurai hay nhất 

Tác giả: Watanabe Taeko

Gió vô hình vô sắc, không thể nắm bắt "Gió là vô định, và định mệnh là tự do". Gió không bao giờ dừng lại. Cứ luôn thổi mãi không ngừng...
Cỏ nhỏ bé, mong manh nhưng kiên cường va can đảm. Cỏ luôn lay động theo gió "Khi cỏ rung rinh, người ta mới nhận ra có gió ở đó" , và chỉ ở bên cỏ, gió mới nhận ra "Sự tồn tại của mình là đây."... _(trích,http://vnsharing.net/forum/member.php?u=164301)

  Tôi đã chưa bao giờ theo đuổi hết lòng một bộ manga nào trước đây cả, khi tôi còn đang học lớp 6,7 gì đó tôi tình cờ đọc trong thư viện kaze hikaru tập gần đầu nhưng lại mang tên tiếng việt, tôi thấy hay hay nhưng r ko thể tìm đọc thêm đc, vì lúc đó tôi ko biết ở đâu có bán truyện và cũng chưa có internet về đến quê,...tôi mất dấu bộ truyện kể từ đó, tôi nghĩ trong cuộc sống như thế này của tôi làm sao mà gặp lại đc, nhưng thật ko ngờ, chắc chắn chúng tôi có duyên trời cho, nếu ko thì đọc giả của KZ quá nhiều, tôi nghe chị tôi nói rằng ngoài chợ có con kia đag bán truyện tranh ( tôi lúc ấy đang là con mọt truyện, truyện gì cũng đọc), tôi tìm ra xem, tôi giật mình thực sự khi thấy cả một bộ truyện trong nhiều bộ khác nữa ngay trc mặt mình.

  Nhưng lúc trước tôi thấy thích vì truyện về sei-sou, mối tình dễ thương, qua một thời gian quá lâu như thế tôi cũng đã hết lòng với nó r, cộng thêm truyện bán giá quá cao 7 ngàn một quyển, giống như một điều ko thể cộng thêm 1 điều ko thể nữa và tôi quyết định ko mua ngay lúc đó.

  Tôi ko ngờ là lúc nhỏ dù chỉ đọc qua một tập ngắn ngủi thôi KZ đã đọng trong tôi một dư âm, tôi có cảm giác là nó là một bộ truyện hay thực sự,  tôi luôn làm bất cứ gì đó bằng cảm nhận của mình,đúng là sức hút mãnh liệt thật, xuất phát từ sei-sou... Khi đó đẳng cấp đọc truyện của tôi đã thay đổi, tôi kén truyện lắm, truyện phải hay và đẹp tôi mới đọc,  và vì đã thấy chán với những truyện thần tượng hình vẽ lấm lem tôi quyết định đọc lại thử.

  Tôi đi học chỉ có một ngàn ăn bánh nhưng tôi đã kiếm tiền bằng cách hái rau đi bán kiếm tiền, lúc đầu vì thấy phí tiền nên tôi mua lõm chõm vài tập lưng lưng, sau khi đọc nhanh xong tôi ko mua nữa, tôi cảm thấy đúng là hơi phí, chẳng ai tin đc tôi lại giống như 1 con khùng vậy bỏ tiền vào những thứ vô bổ, tôi sợ ba mẹ biết tôi đã làm nó âm thầm. Bạn biết ko tôi ko hiểu rõ nội dung chỉ là tôi thích sei-sou, mua về thì t cũng đọc những trang có 2 ng họ thôi, thế rồi ko kiềm đc tôi mua hết tất cả còn lại nhưng ko đủ bộ, con đó đã bán mấy cuốn r, nó thật sự là có đọc và cũng có thích đấy nhưng ko thụ đc gì, nó bán cả bộ mà ko giữ lại, sau này tôi đã thấy tiếc cho nó.

  Nhưng tôi bắt đầu thấy tiếc vì số tiền mua bộ truyện quá lớn mà truyện vẫn thế ko có kết thúc. Dưới áp lực của lớp 11, quá chán với học hành suốt ngày tôi tìm gì đó giải sầu tôi lấy ra nhiều truyện và cả KZ để đọc lại. Tôi hoàn toàn thay đổi sau nhiều lần nghiền ngẫm nó, tôi đọc hết từng trang (ko như lúc trc chỉ đọc sượt qua), đọc và động não suy nghĩ, những vấn đề quân sự, những mối quan hệ trong truyện càng nắm hiểu rõ hơn, tôi có thể nói rằng truyện càng đọc càng hay càng nhận ra nhiều thứ hơn. Cảm nhận về KZ của Wata của tôi là áp sát đất mà khâm phục ng phụ nữ ấy, bà quá giỏi... tôi đã thấy đời tôi có thêm ý nghĩa khi đọc đc KZ.

  Tôi rất thích vẽ, nhưng tôi chỉ thấy mỗi KZ là vẽ đẹp nhất, tôi tìm thêm tác phẩm khác của bà nhưng chúng ko đẹp lắm có lẽ KZ sau này thì tay nghề của bà đã cứng lắm r, tôi cũng từng nghe về shinsengumi nhưng ko thích lắm, 2 truyện kể về 2 phe và t thích KZ hơn.

  Nhân vật trong truyện làm tôi khâm phục là tất cả nhưng ko biết vì lí do gì  Saitou và Hijitaka 2 ng họ làm tôi dễ xúc động lắm, Sei-Sou vẫn là nhất nhưng tâm trạng hoang man, lo sợ, đôi khi chợt vui cho Saitou và Hijitaka khi truyện nói về họ, họ có một tâm hồn khó hiểu....có thể với tôi ngày nay là ngu ngốc vô cùng!

  Tất cả là gió, gió đến r đi, để lại cho ng cảm giác mát lạnh và dư âm mãi.



Không thể phủ nhận một điều, đó là Kaze Hikaru chính là một trong những manga về Samurai hay nhất mọi thời đại. Khoan nói đến việc nó có lột tả hết đầy đủ cái gọi là tinh thần võ sĩ đạo hay không, bởi cái mình muốn nói ở đây, đó là Kaze Hikaru đã thể hiện được một điều mà rất ít các manga về samurai khác làm được: tạo nên một thế giới của những võ sĩ đạo rất "con người"
Họ không phải là thánh thần, không phải là những anh hùng mình đồng da thép, cũng chẳng phải những người với trái tim thép. Họ cũng là con người, cũng có những ham muốn trần tục, không cố tỏ ra thanh cao hay oai phong lẫm liệt, bởi vì bản thân cái "chí" của họ đã nói lên tất cả quá rõ ràng rồi. Lý tưởng của họ thật đẹp, nhưng không có nghĩa là họ bỏ quên đi cuộc sống xung quanh, không trở thành những hình tượng khô khan và cứng nhắc của cái gọi là tinh thần võ sĩ. Họ là chính họ, chỉ vậy thôi. Nhưng tất cả chúng ta đều biết, họ là anh hùng, những người anh hùng "thật" đến nỗi vượt ra cả cái khuôn khổ chật hẹp của vài ba trang giấy trắng, để sống mãi trong tim người đọc như một cái gì đó bất tử chứ không còn là vài ba nhân vật lịch sử được hình tượng hóa đến phi thực tế. Và vì thế mà tôi yêu họ, yêu thế giới mà họ đã sống, dù nó có đầy thị phi điên đảo, dù nó được nhuộm toàn bằng máu tươi... máu của võ sĩ. Đau. Nhưng đẹp đến trào nước mắt.
Tôi biết, Watanabe sensei dù có là một phụ nữ nhạy cảm và bao dung đến thế nào đi chăng nữa, thì ngòi bút nhỏ nhoi của sensei cũng chẳng thể nào thay đổi được cái thế giới đó, cũng như là cái kết cục được báo trước của Shinsengumi, của Souji, của Kondou, của Hijikata, của Sanosuke.... Bởi họ là võ sĩ, những võ sĩ chân chính, và họ phải viết nên lịch sử bằng chính máu của mình. Tôi hiểu và tôi chấp nhận. Nếu cố biến hóa để tạo ra một cái kết có hậu thì Kaze Hikaru - thế giới của những người anh hùng "rất con người" sẽ chẳng còn là Kaze Hikaru được hàng triệu người yêu thích nữa. Vậy nên, bạn và tôi, tất cả chúng ta chỉ có thể mong rằng, nó không quá tàn khốc mà thôi....***(http://vnsharing.net/forum/showthread.php?p=1080279#post1080279), trích***